Cho đến khi cô đột nhiên phát hiện Hoắc Tuấn chính là trước khi Hoắc Trọng Lâu bị hủy dung. Tần Khả bị dọa chạy. Hoắc Tuấn kéo cô trở về, ngăn ở rừng cây nhỏ trong trường, cười đến cố chấp lại tuyệt vọng ——. "Lão tử đổi thành như vậy, em vẫn không Âm mưu hủy diệt thành phố vietsub Tập 1 Tên giáo sư điên cuồng Tên giáo sư điên cuồng đó đã bắt tất cả những chiến binh công chúa. Và tên giáo sư đã tiến hành quá trình tẩy não những chiến binh công chúa đó. Và sau đó tên giáo sư đã bắt đầu thực hiện âm mưu tấn công thành phố. Tên giáo sư điên cuồng muốn cho tất cả thành phố bị sụp đổ. Sự giàu có 'điên cuồng' của gia đình tài phiệt châu Á: Tổng tài sản vượt GDP của Singapore; Top 10 sao giàu nhất nước Mỹ: Số 1 sở hữu 126 ngàn tỷ đồng, riêng Kylie Jenner 21 tuổi vượt mặt loạt sao lão làng; Cháu gái ông Mao Trạch Đông lot top giàu nhất Trung Quốc Thiên Hậu Điên Cuồng Tập 8, Thiên Hậu Điên Cuồng Tập 8 vietsub, Thiên Hậu Điên Cuồng Tập 8 phụ đề việt là một trong tập phim Thiên Hậu Điên Cuồng phim Trung Quốc hay. Phim hình sự Trung Quốc; Phim hoạt hình Trung Quốc; Phim kinh dị Trung Quốc; Lão Công Quốc Dân Mang Về "Hạ Nhã Dung lão sư, ngươi, ngươi đây là đang làm gì?" Đúng vào lúc này, vừa vặn từ thang lầu phía dưới đi tới một cái đầu hói trung niên nam nhân, hắn ánh mắt chấn kinh nhìn lấy mỹ nữ lão sư vừa mới động tác, hắn căn bản không thể tin được trường học Nữ Thần giống như lão sư thế mà lại hôn một cái học sinh bộ dáng nam tử, ông trời là điên sao? Vay Tiền Online Chuyển Khoản Ngay. Trong lúc nhất thời ta còn thật sự có điểm trở tay không kịp, cầm điện thoại giật mình ở tại nơi đó."Này này? Chu Minh!" Lớp trưởng ở trong điện thoại nhỏ giọng hỏi thăm, "Ngươi, không có sao chứ!""Không có việc gì, tiếp tục, ta đang nghe!" Điều chỉnh một chút tâm tình, để cho mình tỉnh táo lại."Kỳ thực, mấy ngày đầu năm nay, có người ở địa chỉ XN gửi email cho chúng ta, nói... Nói ngươi cùng với những nữ nhân khác nhau...lăng nhăng lêu lỏng, là đồng tính..." Lớp trưởng lời nói gián đoạn, đoán chừng là phía sau xuất hiện vài từ ngữ bất nhã, để cho nàng thấy có chút hơi khó."Được rồi, ta đã biết!" Nếu lớp trưởng thấy khó xử, cũng không cần phải hỏi tới."Minh tử, ngươi, ngươi thực sự... ?" Lớp trưởng còn đang thử thăm dò tính hỏi ta."Lão Ban, ngày hôm nay ta cũng không vòng vo với ngươi nữa, ngươi trước đây từng hỏi qua ta vấn đề tương tự, ta không trực tiếp trả lời ngươi. Hiện tại ta cho ngươi biết, không sai, ta là người đông tính! Về phần ta đối với bằng hữu thế nào, đối với bạn học thế nào, trong lòng ngươi đều biết, ta cũng không nói nhiều. Những chuyện khác, chính ngươi từ từ nhìn nhận. Tin tưởng một cái email không rõ ràng, hay tin tưởng vào hai mắt và sự phán đoán của ngươi, chính ngươi quyết định đi!"Cười cười, không nói thêm gì, cúp điện không nghĩ Chu Minh ta cũng có ngày bị người ta chơi xấu. Ai, quả nhiên là không có lòng hại người thì không thể phòng người hại. Cũng khó trách vài bạn học nói cái gì đó "Chúng ta vẫn là bằng hữu" , thậm chí liền trực tiếp nói "Ta không kỳ thị ngươi" các loại. Làm ta như là một người yếu thế cần người khác thương hại và bố thí. Thật là, ta là người đồng tính thì làm sao? Phạm pháp hay là làm hại người nào? Khôi hài, một đám nói tên ra còn chẳng biết. Còn kỳ thị ta? Ta là học tập không bằng các ngươi hay là các phương diện tổng hợp lại năng lực không bằng các ngươi? Ta là tàn tật hay là bị bại não? Bệnh tâm thần, kỳ thị quỷ a! Ngươi không kỳ thị ta ta kỳ thị các ngươi thì sao!Một người ngồi ở trên ghế sa lon sinh chút khó chịu, không phải là bởi vì bị người ta bôi đen, mà là thật có người nhàm chán đem việc của người khác làm loạn. Trái lại ngẫm lại cũng hiểu được, dù sao trên cái thế giới này đồng tính là thiểu số, coi như những người này kiến thức hạn hiệp có cơ hội mở mang rồi!Về phần bàn tay phía sau hậu trường, nghĩ cũng không cần nghĩ, biết ta thích nữ nhân lớn tuổi hơn ta chỉ có bạn học cấp ba, Amy, còn có cặp đôi Vương - Ngọc, sự tình đã xảy ra, bây giờ làm gì cũng không ăn thua, chỉ có một phương pháp, lấy bất biến ứng vạn nghĩ một chút, thấy tâm tình đại chấn, trực tiếp đi sắp xếp hành lý. Phải nói con người của ta có đôi khi rất vô tâm vô phế, bất quá như vậy còn là tốt vô nhiên không ngoài sở liệu của ta, sau khi tựu trường dị thường bình tĩnh, thỉnh thoảng sẽ thu được một ít ánh mắt khác thường, bất quá không coi ra gì. Mấy người bạn tốt hỏi, cũng đều thành thật trả lời, phản ứng của mọi người nhưng thật ra tương đối nhất trí "Tiểu tử ngươi, đã sớm nhìn ra ngươi như thế! Nhưng hầu hết mọi người sẽ thấy ghê tởm!"Đại bộ phận bạn học đều là vội vàng làm luận văn và tìm việc, dù sao cũng là nửa năm cuối đại học, dạo này công việc khó tìm, ai còn quản chuyện của ai, ta cũng liền mừng rỡ yên ổn tự tại. Chuyện công việc đã coi như xong hơn phân nửa, luận văn tốt nghiệp cũng tương đối dễ dàng, ngày càng nhiều thời gian rảnh, cả ngày thảnh thảnh thơi thơi ở nhà đọc sách lên phòng tập thể dục khác, không muốn gặp lại cặp đôi Vương - Ngọc. Lòng ít nhiều có chút khó chịu, việc này, tám chín phần mười cùng hai người này có quan thản tới vài ngày sau, Vương tỷ đã tìm tới cửa. Trước đó đã vài lần điện thoại cho ta, ta bởi vì "sợ Ngọc" không dám nhận. Lần này còn dùng phương pháp chắc chắn hơn, ghé vào mắt mèo nhìn hơn nửa ngày, xác định nàng là một người tới mới dám mở rộng cửa.“Tiểu tử ngươi bốc hơi mấy ngày nay a!" Vương tỷ vừa vào cửa đã bắt đầu oán giận.“Đâu chỉ bốc hơi a, ta hiện tại đang trôi qua những ngày thần tiên, trần gian tục thế đừng tìm ta!" Ta cười từ trong tủ lạnh cầm một lon nước ngọt, đưa cho Vương tỷ."Ai, tìm ngươi nhiều lần nhưng tìm không được, vốn là muốn nói chuyện nói với ngươi, ta đây lòng rất buồn bực!" Vương tỷ tiếp lon nước ngọt, uống một ngụm, tiếp tục oán trách."Sao thế? Vấn đề tình cảm đừng nói với ta a, vị kia nhà các ngươi, không phải người bình thường có thể chịu được, tâm lý ta gánh không nổi đâu!" Ta cười dời cái ghế, ngồi ở đối diện Vương tỷ. Cũng mở một lon nước ngọt, uống một ngụm."Cái gì vị kia của nhà ta, ta cùng nàng chia tay rồi!" Vương tỷ liếc mắt nhìn ta."Hả?" Vừa nghe lời này, trong lòng ta dậy sóng, hiện tại ta mới phát hiện kỳ thực mình quả thật rất nhiều chuyện."Bằng hữu ta đều bị nàng lừa một lần. Lễ mừng năm mới cùng bạn học họp mặt, thật là nhiều người đều hỏi ta gần đây thế nào, ta mới biết nàng nói với người ta ta đã xảy ra chuyện, bị người đánh bị thương, mượn thật nhiều tiền!" Vương tỷ vẻ mặt khổ não. Chẳng trách, gặp phải người như vậy cũng là khó tránh khỏi a."Bằng hữu ngươi không biết xác định một chút?" Hình như ở thời điểm năm thứ nhất đại học giảng viên dạy chúng ta phải đánh bóng hai mắt của mình. Có lẽ đã tốt nghiệp đã nhiều năm như vậy, Vương tỷ một chiêu này chưa từng học được!"Ai, nàng tìm, tự nhiên đều là những người không biết tìm ta xác định!" Vương tỷ thở dài, uống nước ngọt trong tay."Ha hả, chia tay thì chia tay, tự mình tìm hạnh phúc, đều không phải cũng tốt vô cùng!" Ta cười cười. Vận mạng Vương tỷ cũng thật long đong, thế nhưng có thể trách ai được? Tự mưu đa phúc đi."Chia tay? Dễ dàng như vậy thì tốt rồi! Vừa nói chia tay liền khóc, ở lỳ nhà ta không đi, nháo một trận! Ai!"Chuyện đồ đệ động thủ đánh Ngọc tỷ lúc đó, không biết Ngọc tỷ là thế nào thêm mắm thêm muối kể với Vương tỷ, bất quá thấy Vương tỷ thời gian dài như vậy không có liên hệ ta, phỏng chừng cũng là bị làm khó dễ từ đó. Trong lòng có điểm trách cứ Vương tỷ đối với ta một chút lòng tin cũng không có, giờ này khắc này, ta thấy ta cũng không chân thành nói với nàng. Chuyện quá khứ không muốn tra xét đến cùng, về phần về sau, ta nghĩ ta sẽ không tự mình tìm một đại phiền toái như thế. Về phần Ngọc tỷ, một người như thế, ta còn là tự tránh rất huyên một hồi, Vương tỷ cũng cảm thấy xấu hổ. Có lẽ do ta trước sau đều cư xử khách khí. Vương tỷ cũng không có nói nữa chuyện liên quan với Ngọc tỷ, chỉ là hẹn cuối tuần rảnh rỗi cùng đi phòng tập thể dục, buổi tối uống chút cầu như vậy, ta tự nhiên là nhận lời. Thời gian ta còn ở Tây An cũng không nhiều, Vương tỷ này, sau đó còn cơ hội gặp lại hay không cũng không rõ ràng bảy, phòng tập thể khoảng thời gian không có tập luyện, trở về có chút không thích ứng. Huấn luyện viên cầm chân sửa hồi lâu, ta mới dám đi tới cùng Vương tỷ khoa tay múa chân. Không thể so với người ta xuất thân chuyên nghiệp, vài lần đem ta đá tới ngã bẹp trên mặt đất. Ai, đánh nhau kịch liệt như thế này không thích hợp với ta, ta cho tới bây giờ chỉ là ra chân uy hiếp cộng thêm vỗ cục gạch, công phu hạ cửu lưu 1 không được thanh phục còn chưa đổi, cùng Vương tỷ ngồi ở trong đại sảnh nói chuyện phiếm. Đang lúc nói chuyện đến cao trào, oan gia thân mặc đồ yoga, lúc này ta mới phát hiện kỳ thực vóc người Ngọc tỷ quả thực thật không tệ, thảo nào nàng tự tin mình xinh đẹp, ta nghĩ không nhìn mặt mà nói thì đúng là thật xinh đẹp."U, hai người các ngươi thật thanh nhàn a!" Ta rốt cuộc cúi đầu khâm phục người như vậy - nữ nhân lần trước đứng ở hành lang trước nhà của ta chanh chua chửi đổng, lúc này lại thân thiết như chị dâu gặp em rể."Ha hả!" Ta rất không cho mặt mũi cười lạnh hai tiếng, đứng dậy chuẩn bị mới chuyển thân, Ngọc tỷ cũng cất lời, "Chu thiếu gia a, gần đây danh tiếng thật lớn a!"Vừa dứt lời, ta ngừng lại. Hiện tại ta thực sự hồ đồ, Ngọc tỷ đến tột cùng là một người thông minh hay là một người ngu ngốc. Nếu như nàng là một người thông minh, lời kia chính là tự thừa nhận mình làm việc mờ ám. Nếu như là ngu ngốc, nàng có tài đức gì mà làm Vương tỷ đối với nàng dễ dàng tha thứ và thoái nhượng đến nước này."Tiểu Ngọc, đừng làm rộn được không?" Không nghĩ tới ở phía sau, Vương tỷ đứng ra. Nàng tiến lên hai bước, vỗ vỗ bả vai ta."Minh tử, ta đi!"Ta như trước đứng tại chỗ, không quay đầu lại, cũng không có cử động."U, Vương Dao ngươi được lắm a! Che chở bằng hữu ngươi!" Ngọc tỷ lại bắt đầu châm chọc khiêu khích. Vương tỷ quay đầu, tựa hồ là muốn nói nàng vài câu, lại không biết nên mở miệng như thế tỷ thấy hai chúng ta đều không nói lời nào, càng đắc ý hơn, tiến lên vài bước, cảm giác được, nàng và ta cự ly không quá một thước."Thế nào a, Chu thiếu gia, lão bà nhà ngươi có khỏe không? Không có bị bạn học trong lớp ngươi trông thấy?""Tiểu Ngọc!" Thanh âm Vương tỷ ở bên ta nổ tung, rống đến lỗ tai ta ông ông bị tác hưởng."Ngươi được lắm! Ngươi bây giờ thế nào lại trở nên như vậy! Cút, ngươi lập tức cút cho ta!" Xem ra, ta còn chưa tức giận Vương tỷ đã nổi giận trước."Ngươi muốn ta đi thì ta đi? Hai người các ngươi suốt ngày lăn lộn cùng một chỗ, không một ai là tốt cả!" Ngọc tỷ lại bắt đầu chống nạnh khóc lóc om sòm. Dù không quay đầu lại nhìn, ta cũng tưởng tượng ra giọng nói và thần thái của nàng, có sai biệt cũng đúng tám chín phần mười."Ta không muốn cùng ngươi ở đây dây dưa, ngươi bây giờ cút cho ta! Là ta mắt chó đui mù, được không?" Vương tỷ thanh âm run rẩy. Đột nhiên ta cảm giác mình đứng ở chỗ này có chút khôi hài, đây coi là cái gì a? Một vở kịch diễn quá lố? Thực sự như đang ở phim vẫn đưa lưng về phía Ngọc tỷ, đứng thẳng, Vương tỷ và Ngọc tỷ ở trong đại sảnh càng ngày càng ồn ào. Nhìn ra Vương tỷ oán hận chất chứa quá sâu lúc này bắt đầu thống khoái phát tiết, mà Ngọc tỷ cũng thói quen chửi ầm lên, hai người kia liền công khai diễn ra một hồi tình cảm gút mắt sau trở mặt thành muốn xoay người lại, nói lên một câu "Ta là tới lấy xì dầu mà thôi!" 2Có lẽ ta coi thường chọc giận Ngọc tỷ, cũng có lẽ phản ứng của ta làm cho nàng nghĩ ta sợ. Cùng Vương tỷ cãi nhau một hồi, lời của nàng bắt đầu chuyển đến trên người ta."Họ Vương, ngươi cùng Chu Minh lăn lộn, người ta có tiền, ngươi có cái rắm! Chu Minh cũng không phải đồ tốt, cái gì chuyên nhất a, nhất định lão bà kia của nàng cũng không phải đồ gì tốt!"Vừa nghe lời này, ta nổi giận, nhất thời ném "chai xì dầu" đi ."Ngươi lặp lại lần nữa!" Ta mắt nhìn phía trước, thấy ngực tức giận tới khó thở, Vương tỷ không nói lời nào, tiến lên nhìn ta một cái."Ta nói, nhất định lão bà của ngươi...""Ba!" Ta đột nhiên một cái xoay người tung chân, vừa lúc đá vào má trái Ngọc tỷ. Nhất thời ngả xuống đất, bên mép chảy máu."Mẹ ta nói, " ta bình phục một chút tâm tình, chậm rãi nói, "Đánh người không đánh mặt, thế nhưng đối với loại người không biết xấu hổ như ngươi, thì không nói tới. Ngươi mắng ta ta có thể không so đo với ngươi, ngươi mưu kế hại ta ta cũng có thể không nói, thế nhưng ngươi nhớ kỹ cho ta, không nên công kích người ta yêu, nếu không lần sau, ta đảm bảo cho ngươi đau gấp trăm lần !"Nói xong, nhìn Vương tỷ đứng ở một bên vẻ mặt kinh ngạc, đột nhiên cảm thấy nàng có điểm thật đáng buồn, còn có chút thương cảm."Tỷ, xin lỗi! Ngươi nếu như muốn đánh nhau với ta, ta đứng đây cho ngươi đánh, ngươi cứ tùy tiện đánh, ta không đánh trả!"Vương tỷ nhìn ta một cái, lại nhìn Ngọc tỷ đang nằm trên đất. Nhìn ra được, trong mắt nàng còn có một tia đau lòng, bất quá càng nhiều hơn, là thất cùng, Vương tỷ không nói gì, xoay người thích 1 Hạ cửu lưu Thời phong kiến chia các ngành nghề trong xã hội thành 3 loại thượng, trung và cửu lưu nhất lưu Phật tổ Thích Ca Mâu Ni nhị lưu tiên Nguyên Thủy Thiên Tôn, Thái Thượng Lão Quân, Bát tiên vân vân tam lưu hoàng đế chân long thiên tử, phong kiến đế vương tứ lưu quan quan lại lớn nhỏ ngũ lưu lò nấu rượu xưởng rượu, từng là nhà xưởng lớn nhất thời đại phong kiến lục lưu đương hiệu cầm đồ thất lưu thương thương nhân bát lưu khách trang viên chủ cửu lưu điền trang nông dân.Trung cửu lưu nhất lưu cử tử cử nhân nhị lưu y thầy thuốc, lang trung, đại phu, hiệu thuốc tiên sinh tam lưu phong thuỷ thầy địa lý, âm dương tiên sinh tứ lưu phê đoán bát tự, thầy bói ngũ lưu đan thanh thi họa lục lưu tướng tướng sĩ, người xem tướng thất lưu tăng hòa thượng bát lưu đạo đạo sĩ cửu lưu cầm kì đàn cổ và cờ vây, đặc điểm của văn nhânHạ Cửu Lưu nhất lưu vu phù thủy/bà đồng miền Nam vẽ bùa, niệm chú, chiêu thần, đuổi quỷ nhị lưu kỹ nữ thanh kỹ, gái điếm, ca kỹ tam lưu đại thần thầy cúng tứ lưu bang phu canh, người gõ mõ nửa đêm nhắc nhở củi lửa ngũ lưu thế đầu đích thợ cắt tóc lục lưu xuy thủ nhạc công, thợ làm kèn thất lưu con hát các loại diễn viên bát lưu khiếu nhai ăn mày cửu lưu bán kẹo người làm làm tò he.Nguồn Lấy xì dầu Ở Trung Quốc trước đây, khi muốn mua xì dầu người ta phải mang chai đến cửa tiệm để mua. Cụm từ này phát sinh trong một trường hợp như sau Có một người MC thực hiện chương trình truyền hình trực tiếp, trong quá trình cần phỏng vấn một số người dân, khi MC đó gọi một người qua đường và phỏng vấn thì nhận đc câu trả lời là “đả tương du” rồi người này liền đi mất, ý nói người đó chỉ đi mua xì dầu mà thôi, ko quan tâm đến việc khác. Sau này từ này thường được dùng trong trường hợp có một người đi ngang qua nhưng không để tâm đến những gì diễn ra bên Lời mở đầu Kia một năm, ngươi 16 tuổi. Ăn mặc xanh trắng đan xen giáo phục, mang theo vẻ mặt tính trẻ con ngồi ở phía dưới. Này một năm, ngươi 23 tuổi. Ăn mặc màu xanh biển chế phục, nho nhã lễ độ mà đứng ở trên bục giảng mặt. Chỉ một thoáng, ta có chút hoảng hốt. Thời gian thấm thoát, năm tháng vội vàng. Bỗng nhiên ngẩng đầu —— Thần thái phi dương, giữa mày như cũ là từ trước ấn ký. Giơ tay nhấc chân, lại có chút thành thục mị lực. Đây là cái kỳ diệu cảm giác, giống như cái kia tóc ngắn quật cường tiểu hài tử đột nhiên lớn lên, lại vẫn như cũ là khi còn nhỏ bộ dáng. Vườn trường đường nhỏ tốt nhất, chúng ta sóng vai đi tới, ngươi cười đối ta nói “Ta đã không phải ngươi học sinh”… Đi qua cuồng vọng năm tháng, trải qua thế sự lễ rửa tội. Chúng ta cùng chung sương mù, lưu lam, hồng nghê, chúng ta cả đời gắn bó…… Sinh như hạ hoa, chỉ có một quý xán lạn, cũng muốn chiếu rọi cả đời đường xá; Chết như thu diệp, đương sinh mệnh lặng yên điêu tàn, không uổng công kiếp này ở trần thế tiến lên. Sơn vô lăng, nước sông vì kiệt, đông sét đánh chấn, hạ vũ tuyết, thiên địa hợp, nãi dám cùng…… Cuối cùng hai chữ, ta vô pháp viết ra. Bên tai tiếng vọng 《 độc nhất vô nhị ký ức 》. Chậm rãi câu nhớ, những cái đó điên cuồng nhật tử, cùng một cái điên cuồng ngươi —— Tags Bách Hợp Chủ thụ Đô thị tình duyên HE Hiện đại Nguyên sang Tình cảm Tên gốc 论救错反派的下场 Tác giả Phượng Vũ Niết – 凤羽涅 Thể loại Ngụy xuyên thư hệ thống, Thanh thủy, Bối cảnh u tối & ngược, Cứu rỗi thương nhau, Hỗ sủng, Công từng bị ép làm 0, Hắc hóa điên cuồng mỹ nhân công x Yêu chiều công, thiên sứ đại phu thụ Edit Memory_Land wattpad Memory_Land, Vạn Hoa Đồng wattpad vanhoadong Tình trạng Hoàn 119 chương + 1 phiên ngoại ————- Văn án Memory_Land Giáo viên Hệ Thống tuyên bố nhiệm vụ Cứu vớt nhân vật chính thụ dịu dàng thiện lương có vận mệnh bi thảm trong tiểu thuyết “Lô đỉnh Tiên giới”6 Con ngoan trò giỏi Tống Thanh Thời “Thầy hãy yên tâm! Chắc chắn em sẽ chữa khỏi cho bệnh nhân!” Tiên giới Tống Thanh Thời thật lòng khen ngợi “Bệnh nhân nhà tôi là thiên sứ nhỏ xinh đẹp thiện lương nhất trên đời.” Việt Vô Hoan lặng lẽ rửa sạch máu trên tay, dịu dàng mỉm cười “Ừm.” Tống Thanh Thời thật lòng thề thốt “Tôi là bác sĩ, tuyệt đối sẽ không mơ tưởng đến sắc đẹp của bệnh nhân, sẽ không sàm sỡ hắn!” Việt Vô Hoan ăn uống no nê đậu hũ của bác sĩ, dịu dàng mỉm cười “Ừm.” Tống Thanh Thời thật lòng khẳng định “Với tình yêu thương của tôi, bệnh nhân chắc chắn sẽ không hắc hóa!” Việt Vô Hoan lén lút giấu đi ác niệm ngập trời, dịu dàng mỉm cười “Ừm.” Tại Đỉnh Bất Diệt, có vạn ngọn Hồn Đăng, y ngồi trên chiếc ghế thần làm từ xương trắng, bảo vệ khối đá kia.+ “Thế gian này chỉ có em đối xử dịu dàng với ta.” “Ta cũng chỉ dịu dàng với mình em.” …. Trò giỏi Tống cực kì phấn khởi “Thầy ơi! Em có được điểm tuyệt đối không?” Giáo viên Hệ Thống nổ tung tại chỗ “Đồ đần nhà mi cứu nhầm người rồi!” Học sinh xuất sắc thuần khiết thiên sứ nhỏ đại phu thụ X Nhan sắc tuyệt thế cố chấp điên cuồng công, sủng lẫn nhau, cực kì sủng. Văn án Vạn Hoa Đồng Hệ thống lão sư tuyên bố nhiệm vụ Cứu vớt vai chính thụ ôn nhu lương thiện, có vận mệnh bi thảm trong quyển tiểu thuyết Cực Phẩm Mỹ Nhân. Học bá Tống Thanh Thời “Lão sư yên tâm! Em nhất định có thể làm cho người bệnh phục hồi!” Tiên giới Tống Thanh Thời phát ra lời khen từ tận đáy lòng “Người bệnh nhà mình là tiểu thiên sứ xinh đẹp thiện lương nhất trên đời.” Việt Vô Hoan lặng lẽ rửa sạch máu tươi trên tay, ôn nhu mỉm cười “Ừm.” Tống Thanh Thời phát ra lời thề từ tận đáy lòng “Thân là y sư, tuyệt đối sẽ không mơ ước sắc đẹp của người bệnh, chiếm tiện nghi của hắn!” Việt Vô Hoan chiếm hết tiện nghi của y sư, ôn nhu mỉm cười “Ừm.” Tống Thanh Thời phát ra khẳng định từ tận đáy lòng “Dưới sự che chở bằng tình yêu của mình, người bệnh tuyệt đối sẽ không hắc hóa!” Việt Vô Hoan trộm giấu đi ác niệm ngập trời, ôn nhu mỉm cười “Ừm.” Trên Bất Diệt Đỉnh, treo hàng vạn chiếc đèn hồn, hắn ngồi trên thần tọa làm từ xương trắng, canh giữ tảng đá kia. “Thế gian này chỉ có ngươi đối xử ôn nhu với ta.”1 “Ta cũng chỉ ôn nhu với một mình ngươi.” … Tống học bá vui vẻ phấn khích “Lão sư! Em có thể lấy điểm tối đa được không ạ?” Hệ thống lão sư bùng nổ ngay tại chỗ “Tên ngốc này, cứu nhầm người rồi!”13 Gỡ mìn Công từng là nô lệ thuộc loại bị rất nhiều người đùa bỡn, bị cưỡng ép làm thụ, chịu hết ngược đãi, vì vậy mà tâm lý có vấn đề nghiêm trọng, tính cách điên cuồng, nếu để ý thì chớ tùy tiện nhảy Nếu không cẩn thận dính mìn, đó không phải do các bạn sai, mà là vấn đề của tác giả, hy vọng giơ cao đánh khẽ. ———- Link Memory_Land Link Vạn Hoa Đồng Ngày hôm sau tìm An lão sư hỏi han tình hình, biết được nữ sinh tối qua bị Trương Trác gọi là "Nan giải" là một học sinh phi thường chăm chỉ. Mỗi lần đi học đều nghe giảng chăm chú, bài vở ghi chép đầy đủ. Chỉ tiếc không biết là phương pháp không đúng hay do nguyên nhân gì khác, thành tích chính là không thể đi lên, học qua cái gì cũng không nhớ là phi thường sợ hãi những học sinh như vậy. Những tên học không kể chết sống, hồi còn đi học lớp ta có một người như vậy, so với mọi người đều nghiêm chỉnh, bài tập so với ai đều cẩn thận, đáng tiếc thành tích luôn luôn nhích không nổi. Lão sư phê bình không được, cha mẹ oán giận không xong, chính mình cả ngày lo nghĩ tới phát bực. Học tập như thế chính là cùng với chịu cực hình giống như vậy sống quá mệt mỏi, mọi chuyện chăm chỉ lại không được như ý, cuộc sống như vậy quá tàn nhẫn...Ta rất muốn giúp nàng, nhưng là, không biết phải bắt tay vào vàng đi tìm cứu binh. Vừa dạy xong tiết của mình, bỏ chạy đến ban công gọi điện thoại hỏi quân sư."Như thế nào rồi?" Vừa bắt điện thoại là biết ta có việc. Ai, cao nhân làm việc, bí hiểm..."Gặp phải một phiền toái!""U, Chu tài tử cũng có phiền toái? Không dễ a! Hắc hắc! Ta còn tưởng rằng ngươi vô địch a!" Ai, châm chọc, tuyệt đối là châm đi, bị tức phụ châm chọc, ta nguyện ý."Có một học sinh, học tập chăm chỉ, thái độ nghiêm túc, đáng tiếc a...""Thành tích học tập thấp!" Không hổ là giáo sư vĩ đại của toàn tỉnh, quả nhiên lợi hại, ta đây còn chưa có miêu tả xong đã trực tiếp ra kết luận."Ân, nan đề như vậy, thật có thể lý giải. Chu đại tài tử ngươi lúc đi học chưa bao giờ cùng các học sinh khác an phận thủ thường giao tiếp, không hiểu là tất nhiên!"Ai, xem, vẫn là người ta ngữ văn chuyên nghiệp chiếm ưu thế, nói chuyện đều là đạo lý rõ ràng, sau đó len lén đào hố cho ngươi lọt xuống rồi lấp đất chôn."Ai nha, ta sai lầm rồi được không? Ngươi cũng đừng nói móc nữa!" Bất đắc dĩ."Học sinh như vậy, bình thường học tập hiệu suất đều rất thấp, không có phương pháp. Ngươi dạy phương pháp cho nàng tất cả môn học!""Thân ái, ngươi nói đơn giản quá ha. Phương pháp tiếng Anh thật ra không thành vấn đề. Toàn bộ môn học, ngươi cho ta là toàn năng a!" Bất đắc dĩ, ta cũng không phải chuyên gia giáo dục."Ta cho ngươi là toàn năng a! Vậy đi! Ta tin tưởng ngươi có thể giải quyết, tùy theo tài năng tới đâu mà dạy, chính mình nghĩ đi!" Nói xong liền cười cúp máy. Ai, còn phải chính mình đi hao tổn tâm ở chỗ kia suy nghĩ rất lâu cũng không ra được ý nào rõ ràng. Mở giáo án ra nhìn nhìn. Đứa nhỏ này nếu gặp đại nạn với ngữ pháp, liền tại ngữ pháp bắt ra tờ giấy, bắt đầu viết... Ngữ pháp chết tiệt. Hồi ta đi học ghét nhất thể loại khuôn sáo này, không nghĩ tới hiện tại cư nhiên muốn đi sao chép lại trưa đi tới lớp, vừa vặn An lão sư đang trong lớp trông coi tự học. Đi tới phòng học cảm thấy có chút mất tự sinh đang viết bài nhìn thấy ta đều ngẩng đầu nở nụ cười, không ngừng nói "Chào Chu lão sư!" Làm cho ta có chút thụ sủng nhược lão sư nhìn ta, cũng không ngừng cười, ánh mắt kia rõ ràng đang nói "Tiểu Chu, nhân khí thật thịnh a!"Phát hiện mình thế nhưng không biết tên nữ sinh kia, không có biện pháp, đành phải đi đến bên người nàng, gõ gõ bàn của kia chính là đang hết sức chuyên chú tìm cách giải bài. Xem bộ dáng kia là nghĩ thật lâu cũng không có ra kết quả, giấy nháp chất một đống, bài tập đại bộ phận đều để trống."Đi theo ta lên văn phòng một chuyến!" Ta cười sinh kia nhất thời vẻ mặt sợ hãi, học sinh chung quanh cũng không ngừng nhìn nhìn."Không có việc gì, ta nói một chút về tiếng Anh cho ngươi!" Ta như thế nào cảm thấy được chính mình hơi nhiều chuyện a? Người ta đều là chủ động tìm lão sư hỏi bài, ta đây thì chính mình tự đưa đến sinh "Vâng" một tiếng, cầm sách tiếng Anh đi theo trong phòng làm việc, nàng liền đứng cạnh bàn ta, sách đặt trên bàn ta, tay giấu sau người, nhìn ra được nàng rất khẩn trương."Ta cảm thấy ngữ pháp của ngươi tương đối yếu kém một chút, bình thường có đem bài học thuộc không?" Ta cười hỏi."Học... thuộc. Chính là học xong liền quên!" Nhỏ giọng nói xong, các lão sư chung quanh nhịn không được quay đầu lại xem, thỉnh thoảng còn châu đầu ghé tai vài câu. Nữ sinh này liền càng khẩn trương. Ai, nhắc tới những người này cũng thực nhàm chán. Ta giáo dục học sinh của mình, mắc mớ gì tới các ngươi a, ở đó mà hóng hớt."Quên cũng bình thường. Trí nhớ thứ này không phải là vĩnh hằng. Lặp lại trí nhớ, hiểu không?"Vẫn là không phản ứng. Ta liền phục loại người nói chuyện không có phản ứng này."Ý của ta là, quên, thì học lại, không ngừng củng cố, thời gian sau thành thói quen, học cũng nhanh, nhớ cũng chuẩn!" Ta cảm thấy chính mình nói đủ thông suốt, nếu như vậy vẫn không thể hiểu được ta liền không có biện pháp."Vâng!" Cảm ơn trời đất a, rốt cục cũng hiểu được."Về phần ngữ pháp, ngươi xem trước cái này một chút!" Ta đem cấu trúc đã viết nói cho nàng."Cốt yếu chính là cái này, lý thuyết gì đó không cần học thuộc, chỉ cần hiểu rõ. Hiện tại cho ngươi vài bài tập, không cần làm ra đáp án, ngươi chỉ cần đem đề bài so với công thức, sau đó nói cho ta biết, đề này chính là thuộc hạng mục ngữ pháp nào, được không?" Tốc độ nói của ta rất chậm, khi nói đều nhìn chằm chằm vào nàng. Nếu có biểu tình khó hiểu, liền dừng lại chậm rãi giảng giải."Ân!""Hảo, bài tập ở mặt sau, ngươi ngồi bên này từ từ xem!" Ta chỉ vào cái ghế dựa bên gần một giờ đồng hồ giảng ngữ pháp cho nàng, cuối cùng cũng đem những điều ta viết xem như đều hiểu rõ. Không khỏi thở phảo một hơi, cảm giác đại công cáo thành thật là tốt."Ngươi học tập thật chăm chỉ, đi học phần lớn thời gian đều dùng ghi nhớ bài vở, đó là một thói quen tốt. Nhưng là, không cần bởi vì lo nhớ bài mà chậm trễ nghe lão sư giảng. Bài giảng trên lớp, nhất định phải ở trên lớp nắm rõ, đừng nghĩ về nhà xem lại vở ghi chép. Ngươi thử đi học chú trọng lắng nghe, dùng đầu nhớ. Về phần vở ghi, nhớ thì về xem, không nhớ thì cứ quăng sang một bên. Như vậy, từ từ sẽ tiến bộ. Ta tin tưởng ngươi, bằng vào nghị lực học tập của ngươi, tuyệt đối không sai!"Ta cười nói. Học sinh này lúc trước câu nệ rất nhiều, giống như có điểm cảm động, không ngừng gật đầu."Đi! Trở về đi. Có vấn đề gì thì cứ tới tìm ta!"Nàng nhìn ta, ánh mắt lấp lánh, gật gật đầu, không nói gì, trực tiếp đi ra...Mới vừa đi không bao lâu, An lão sư trở lại."Thế nào, Tiểu Chu, Ngô Vũ đứa nhỏ này làm ngươi khó xử đi!""Hoàn hảo!" Cười cười, trong lòng đổ mồ hôi. Trao đổi hai lần, ta còn chưa biết tên của người ta đâu, hiện tại mới biết được."Đứa nhỏ này, ai, không có cách!"Phát hiện An lão sư thực thích với học sinh phán án tử hình. Trương Trác là như thế này, hiện tại đối Ngôi Vũ lại như thế này. Ta không tin ai "không có cách". Mọi việc đều có phương pháp giải quyết. Chỉ cần tìm ra phương pháp đúng, sự tình liền giải quyết dễ cùng An lão sư nói chuyện về Ngô Vũ, Trương Trác đi nhỏ này nhân khí thật cao, vừa vào văn phòng đều đem ánh mắt các lão sư hấp dẫn."An lão sư... Ta... Ta có cái đề không hiểu, lại đây hỏi Từ lão sư một chút!" Nhìn ra được, văn phòng này làm cho nàng cảm thấy mất tự nhiên."Nga!" An lão sư hài lòng nở nụ cười. Từ lão sư là Số học lão sư, Trương Trác học toán học, đây chính là chuyện tốt."Từ lão sư không có ở đây. Trương Trác, như vậy được rồi, hảo hảo học! Chỉ cần dựa vào cái đầu của ngươi..." An lão sư lại bắt đầu nói đâu đâu, ai, đầu óc cỡ nào cũng sẽ cảm thấy được nhức đầu ra được Trương Trác không kiên nhẫn, ánh mắt quét tới quét lui."Ta đây hỏi Chu lão sư một chút cũng được!" Nói xong cầm cuốn bài tập đi Không phải chứ, ta chính là các môn tự nhiên dốt đặc cán mai, đừng làm khó nhau như vậy chứ."Chu lão sư, ngươi giúp ta xem đề bài này!" Nói xong đem sách đặt trên bàn đã bốn năm không chạm qua toán học, này không phải làm khó ta...Nhìn nhìn, phát hiện ra ta thật là không biết làm. Liếc mắt nhìn Trương Trác, này nha, rõ ràng là xem ta xấu mặt nhiên nhớ tới một người, ai nha, vội tìm viện binh."Trương Trác, này... Toán học không phải sở trường của ta, nếu không, ngươi chờ, ta tìm người giảng cho ngươi ha!"Vội gọi điện thoại cho Tiểu Đinh, đem nàng điều hổ là tài sinh hệ Toán học, chỉ chốc lát liền giải quyết dễ dàng."Cám ơn Đinh lão sư!" Nhìn vẻ mặt tươi cười thoạt nhìn thật đáng yêu của Trương Trác, ta thật khó đem nàng cùng thiếu niên có vấn đề ta đã thấy kia ra đánh đồng."Không khách khí, Chu lão sư các ngươi đã lên tiếng, ta dám không hảo hảo giảng sao?" Tiểu Đinh vừa nói vừa trừng ta. An lão sư ngồi ở không xa nhìn xem, không nhịn được cười."Ai nha nha, Đinh lão sư vất vả, mau ngồi xuống!""Kia đi, nhị vị chậm rãi khách khí, ta đi về trước!" Trương Trác cười đi. Đứa nhỏ này, dám trêu ghẹo cả hai lão sư."Chu, học sinh này của ngươi thực thông minh!" Nhìn Trương Trác đi ra ngoài, Tiểu Đinh nói."Ân, đúng thế!" Đột nhiên cảm thấy thực tự hào. Nguyên lai, khi học sinh của mình được khen ngợi lão sư chính là sảng khoái vui vẻ như vậy."Căn bản kém một chút. Bất quá, cũng không tệ lắm, sẽ tiến bộ rất nhanh!""Ân, cám ơn!" Ta vỗ vỗ Tiểu Đinh. Phỏng chừng dùng sức hơi nhiều, đem nàng vỗ đau. Trừng mắt liếc ta một cái rồi trên ghế gửi tin cho Cẩn."Anh ngữ thu phục, khai thông nữ hài học chịu thua, Chu Mới Mới phi toàn năng."Uống mấy ngụm trà, tin Cẩn trả lời đã tới."Hoành phi giáo học tương trường! dạy và học cùng tiến bộ"1Ta ngất. Này sao gởi lại cho ta một bức hoành phi? Điển hình đây, lại lợi dụng chuyên nghiệp khi dễ đơn độc phụ đạo cho Ngô Vũ khiến cho ta trở thành ngôi sao của Tam ban. Không lâu sau, tiết tự học liền biến thành thời gian tiếp đãi học sinh, các loại vấn đề đều được nêu ra. Lúc Từ lão sư không có mặt học sinh sẽ đến hỏi Toán học, khi thì là Chính trị, Ngữ văn, Lịch sữ cũng đều hỏi. Ta thành lão sư phụ đạo của các môn. Tình cảnh của Tiểu Đinh cũng không khá hơn. Trương Trác nhất định về lớp tuyên truyền Tiểu Đinh giảng bài rất có phương pháp, kết quả thật nhiều học sinh lớp 3 khi có vấn đề đều chạy đến hỏi Tiểu Đinh, lại dẫn tới học sinh lớp 4 cũng đi hỏi. Tiểu Đinh vừa giải đáp vấn đề học sinh, vừa lo lắng Số học lão sư lớp 3, 4 trong lòng khó chịu, cuối cùng, tức giận đều phát tiết trên người của như hai thực tập sinh chúng ta thành lão sư bận bịu nhất trường học, một bên cùng các lão sư khác học tập kinh nghiệm dạy học, một bên tích cực cùng học sinh hòa mình. Có lẽ, trong cái trường học này, chúng ta là hai lão sư không giống lão sư tại lúc hai chúng ta đều bận bịu túi bụi, còn có một lão sư nhưng rất không giống lão sư cũng bắt đầu bận rộn, chính là Vương buổi tối ít sao, ở nhà thanh thản đọc tiểu thuyết, nhận được tin nhắn của Vương tỷ, chỉ một câu"Nàng sắp trở lại!"Năm chữ đơn giản, phỏng chừng trong lòng Vương tỷ đã cực kì rối rắm đi. Ai, có lẽ ta lại phải bồi nàng hàn đây như thế nào gần đây bận bịu như thế? Không thể trả lời, hỏi ông trời đi...-Chú thích1Hoành phi Hoành phi là những tấm biển gỗ có hình thức trình bày theo chiều ngang treo trên cao bên ngoài các gian thờ tại đình chùa, từ đường... Thường ở trên đó khắc từ 03 đến 04 chữ đại tự. Từ HOÀNH PHI nguyên nghĩa là bảng nằm ngang với HOÀNH là ngang, PHI là phô bày. Giới Thiệu Truyện - Là câu chuyện Sắc Hiệp - Đô Thị li kỳ và hấp dẫn với rất nhiều nhân vật và cốt truyện trải rộng, nhiều tình tiết đi kèm. Nhân vật chính là Trần Thiên Minh, 24 tuổi tốt nghiệp đại học hạng trung và đang làm giáo viên bình thường tại một trường Trung Học cơ sở ở một thị trấn nhỏ. Một ngày nọ vô tình trong lúc ... đi vệ sinh, hắn bị 1 con "Kiến Thần" - Huyết Hoàng Nghĩ trong truyền thuyết cắn ngay vào tờ-rym. Thế là từ đó trong người hắn có dị năng đặc biệt, vạn độc bất xâm, vết thương lành nhanh như x-men, tờ-rym khủng, cứng như sắt thép - có thể lấy 1 địch 10, bách chiến bách thắng! - Thêm vào đó, có 1 lần vô tình giúp đỡ 1 ông lão, gặp vận may được ông lão võ công cao cường truyền cho 1 môn nội công bí truyền Hương Ba Công. Cùng với dị năng có được từ Huyết Hoàng Nghĩ, Trần Thiên Minh bắt đầu chuyển hướng cuộc đời mình sang một ngã rẽ không thể tưởng tượng được... Cùng với đàn đàn đống đống mỹ nữ đồng hành, liệu có bao nhiêu kẻ thù hùng mạnh đang chờ Trần Thiên Minh? Với những món quà từ trên trời rơi xuống đó hắn sẽ làm được những gì? Cùng đọc bộ Lưu Manh Lão Sư để biết các bạn nhé! - Truyện xuyên suốt có nhiều cảnh ân ái giường chiếu khá nóng bỏng và nặng. Các bạn lưu ý trước khi xem! - Tags luu manh lao su prc full, luu manh lao su convert, truyen sac hiep

điên cuồng lão sư